Euro 2024 đã giúp Nico Williams bừng sáng và cái tên anh nhận được rất nhiều sự chú ý. Sau hơn nữa năm sau ngày đó, giờ đây chàng trai này như thế nào? Hãy đến với cuộc trò chuyện của anh với France Football.
![]() |
Từ 5-6 tháng trước đó, Morata đã tin chúng tôi sẽ vô địch Euro
– Anh đã xem lại bàn thắng của mình ngày 14/7, trận chung kết Euro gặp đội tuyển Anh bao nhiêu lần?
– Ôi nhiều lắm. Với tôi, đó đúng là giấc mơ trở thành sự thật. Chỉ cần được chơi trong một trận chung kết Euro thôi cũng đã tuyệt vời lắm rồi chứ chưa nói đến việc ghi bàn. Cả gia đình tôi theo dõi trận đấu từ cả ở Tây Ban Nha và sân vận động. Và chúng tôi đã chiến thắng, một kỷ niệm khó quên.
– Anh nhớ gì về bàn thắng đó?
– Lúc đầu tôi không thấy chuyện gì xảy ra vì tôi ở cánh đối diện. Sau đó tôi nhìn thấy Lamine đi bóng vào giữa, cậu ấy có thể dứt điểm hoặc chuyền. Khi nhìn thấy bóng lăn về phía mình, tôi cảm giác như là thời gian bị slow motion vậy. Bóng đi rất chậm và tôi cảm thấy có rất nhiều khoảng trống ở khung thành. Lúc đó, khung thành rộng mở… Tôi chỉ cần đặt chân vào và có thể ăn mừng cuồng nhiệt.
– Anh có xem lại toàn bộ trận chung kết không?
– Không, tôi chỉ xem lại bản tóm tắt vài lần thôi. Đây là trận đấu giúp chúng tôi làm nên lịch sử ở Tây Ban Nha. Lúc đầu nhiều người không tin tưởng chúng tôi đâu. Thầy Luis de la Fuente đã cho thấy mình là một vị HLV xuất sắc thế nào. Ông đã phát huy hết khả năng của các cầu thủ và nhờ thầy, chúng tôi đã vô địch Euro. Bây giờ, chúng tôi sẽ cố gắng chinh phục World Cup.
![]() |
– Có một bước ngoặt nào khiến anh nhận ra “giải đấu đó là của chúng ta” không?
Thậm chí từ 5-6 tháng trước đó, Alvaro Morata đã tin chắc chúng tôi sẽ lên ngôi vô địch. Và anh ấy đã nỗ lực, là một người anh lớn truyền cho chúng tôi tham vọng, khát khao và niềm tin rằng chúng tôi không thua kém bất cứ ai. Có rất nhiều ứng cử viên lớn như Anh, Pháp… và mọi người không coi chúng tôi là ứng viên tiềm năng.
Mọi HLV đều biết tôi có khả năng rê bóng
– Đối với khán giả, Euro đó cũng là giải đấu của anh và Lamine Yamal. Hãy kể cho chúng tôi về sự ăn ý của các anh.
– Ngay từ lần đầu gặp chúng tôi đã hợp nhau. Cậu ấy giống tôi, là cầu thủ thích rê dắt. Nhiều lần tôi được hưởng lợi từ những gì cậu ấy làm trên sân, và ngược lại. Khi có nhiều cầu thủ vây quanh cậu ấy, tôi được tự do trong các tình huống 1v1, ngược lại với cậu ấy cũng thế. Chúng tôi đã tận dụng tối đa điều đó ở Euro. Nhưng tôi nghĩ công lao không chỉ thuộc về 2 bọn tôi. Chúng tôi có một tập thể tuyệt vời hỗ trợ khi chúng tôi mất bóng.
– Sau bàn thắng vào lưới Georgia ở vòng 16 đội Euro, anh có màn ăn mừng nổi tiếng với Yamal bằng một điệu nhảy. Hãy kể cho chúng tôi về nó đi…
– Tôi không nhớ lúc đó đang ở khách sạn hay trên xe buýt, cậu ấy bảo tôi: “Anh em mình làm cái gì đó hay hay đi”. Anh ấy gửi cho tôi xem rất nhiều video TikTok ghi lại cảnh mọi người nhảy múa. Chúng tôi xem và có một cái tôi thực sự ấn tượng. Cả 2 chúng tôi đều thích Neymar, chúng tôi đã thấy anh ấy nhảy như thế cách đây nhiều năm ở Santos. Chúng tôi hy vọng mọi người thích nó.
– Trận đấu nào là tốt nhất của anh ở Euro?
– Trận đấu với Italia.
– Chúng tôi cũng nghĩ như vậy. Hẳn đối thủ của anh hôm đó, Di Lorenzo, vẫn còn gặp ác mộng. Những trận đấu kiểu như thế sẽ diễn ra thế nào? Chúng ta có thể cảm nhận được ngay khi nhập cuộc không?
– Thực tế, trận đấu gặp Italia diễn ra sau trận đấu đầu tiên của chúng tôi gặp Croatia, một trận đấu mà tôi đã thi đấu không tự tin. Tôi đã cố gắng hết sức, nhưng nhiều người nghi ngờ về hiệu suất mà tôi có thể thể hiện. Trước trận đấu gặp Italia, tôi quyết định mình phải thay đổi điều gì đó, tôi phải chứng minh tại sao tôi lại có mặt ở đội tuyển quốc gia, tại sao tôi lại đá chính. Trong vài ngày, tôi đã suy nghĩ rằng ở pha bóng đầu tiên tôi phải khiêu khích đối thủ, bất kể anh ấy ở vị trí nào. Bất cứ cầu thủ chạy cánh nào cũng sẽ nói với bạn: Nếu bạn có thể rê bóng qua hậu vệ ngay lần đầu tiên, bạn sẽ cố gắng làm lại. Và tôi cũng có những đồng đội tuyệt vời luôn dành bóng cho tôi, họ hiểu đó là điểm mạnh nhất của tôi. Gặp Italia là trận đấu tuyệt vời, nơi tôi đã thể hiện được phẩm chất của mình.
– Có màn đấu trí, đấu tâm lý giữa tiền đạo cánh và hậu vệ biên không?
– Rõ ràng là có. Cuộc sống của tiền đạo cánh là thế: Nếu đối phương lấy bóng của bạn, hậu vệ biên đó sẽ tự tin hơn và tiếp tục cố lấy những lần sau. Đây là một trò chơi tâm lý giữa bạn và anh ta. Trên sân, chỉ có bạn và hậu vệ biên, bạn liên tục phải đối mặt với anh ta. Nếu bạn vượt qua được trong 2-3 lần đầu, có thể bạn sẽ tạo được dấu ấn lên trận đấu. Trong những pha bóng đầu tiên, tôi cố gắng quan sát xem anh ta tạo ra không gian cho tôi thế nào, lựa chọn vị trí và mở cở thể ra sao. Bạn cũng phải biết chơi bóng bằng cái đầu.
– Anh định nghĩa mình là cầu thủ thế nào?
– Nhanh như điện. Rê bóng là kỹ thuật cơ bản trong lối chơi của tôi.
– Anh cũng là cầu thủ có cố gắng qua người nhiều nhất châu Âu. Làm thế nào anh có thể làm như thế hết lần này đến lần khác, kể cả khi anh đã thất bại rất nhiều lần trước đó?
– Mọi HLV từng làm việc với tôi đều biết khả năng đi bóng 1v1 của tôi. Tôi nghĩ đó là điểm mạnh của mình. Các HLV luôn bảo tôi hãy kích động đối thủ. Tôi cũng là người hút rất nhiều cầu thủ đối phương và tôi cũng đang học một việc ngay lúc này: Không chỉ có rê bóng. Dù sao, tôi vẫn cố gắng đi bóng vì đó là điểm mạnh. Tôi thường cố gắng tạo ra sự áp đảo, giúp các đồng đội cảm thấy tự do. Ví dụ, thầy Ernesto (Valverde) nói tôi rằng hãy luôn thách thức đối phương vì sẽ hiệu quả. Ông ấy cho tôi sự tự tin mà mọi cầu thủ cần có.
– Rê bóng có phải kỹ năng bẩm sinh không hay là luyện tập, hay là sự kết hợp của cả 2?
– Bạn có thể tập được nhưng đúng là phải có sẵn năng khiếu bẩm sinh. Trong trường hợp của tôi, tôi lớn lên ở một khu phố mà khi còn ở tuổi học trung học cơ sở, tôi đã chơi bóng 24 tiếng mỗi ngày, luôn thử những điều mới mẻ, thực hiện những pha rê bóng không tưởng. Điều này có ảnh hưởng lớn đến phong cách chơi của tôi. Hầu hết cầu thủ rê bóng giỏi đều là người Brazil như Ronaldinho, Neymar… Những người này lớn lên ở đường phố, nơi họ luôn có trái bóng trong chân. Bạn có thể áp dụng điều đó ở trên sân cỏ. Nhưng tôi nghĩ rằng ngày nay, tại các trung tâm đào tạo, mọi thứ đang dần bớt sự ngẫu hứng hơn.
![]() |
– Kiểu rê bóng nào có thể gây sát thương lớn nhất cho đối thủ?
– Xâu kim, pha bóng ấy chí mạng lắm, nó gây tổn thương nhất trong bóng đá. Nhưng động tác mà tôi thích và thường xuyên thử nhiều hơn là xe đạp chổng ngược. Neymar, Cristiano, tôi xem tất cả các cú xe đạp chổng ngược mà họ thực hiện. Họ là thần tượng của tôi.
– Những thần tượng này có tác động gì đến lối chơi của anh không?
– Ở trung tâm huấn luyện Lezama, tôi cố gắng bắt chước những cú dứt điểm của Aduriz. Nhưng mặt khác, khả năng đánh đầu của tôi rất kém. Còn tôi luôn thích những cầu thủ rê bóng giỏi như Neymar, Cristiano. Tôi cố gắng bắt chước họ, càng nhiều càng tốt, cũng như các động tác của họ. Cuối cùng tôi chỉ làm được 5% những gì họ thể hiện. Wilfried Zaha khi còn ở Crystal Palace cũng là cầu thủ tôi thích xem. Thực ra anh ấy chính là lý do tôi để kiểu tóc này.
– Trong số các tiền đạo cánh, anh xem ai nhiều nhất để cải thiện mình?
– Kylian. Anh ấy cũng chơi ở cánh trái dù có khả năng đá được cả tiền đạo cắm. Những pha rê bóng, cách anh ấy di chuyển… khiến tôi thực sự rất thích thú, thậm chí tôi còn thích hơn nhiều nữa ở thời điểm hiện tại khi tôi đang cố gắng không chỉ là một chân rê dắt mà còn học cách phối hợp. Tôi thích cách Kylian di chuyển, cách anh ấy chọn vị trí, sử dụng tư thế thân người. Tôi cũng thử làm theo và thấy khá hiệu quả.
– Anh ấy để lại cho anh ấn tượng gì từ khi đến Tây Ban Nha?
– Bất kể bạn hỏi ai, họ cũng sẽ nói là “đỉnh nóc kịch trần”. Tôi đã trực tiếp chứng kiến anh ấy thi đấu 2 lần, một là trận đấu gặp Bilbao chúng tôi ở San Mames, và trận còn lại ở Euro. Anh ấy thực sự rất xuất chúng. Anh ấy rê bóng, có cảm quan về bàn thắng, có nhãn quan. Kylian là tiền đạo xuất sắ nhất và với tôi là một trong những cầu thủ toàn diện nhất thế giới.
![]() |
– Nếu có một động tác rê bóng mà anh muốn thuần thục trong sự nghiệp, đó là gì?
– Cú lambretta (động tác rainbow, hay gắp bóng qua đầu).
– Anh nghĩ ai là người rê bóng giỏi nhất lịch sử?
– Ồ, nhiều lắm.
– Nếu được chọn 3 người.
– Ronaldinho, chắc chắn rồi. Messi… và Neymar.
– Một động tác đặc trưng mà anh muốn học hỏi từ ai đó.
– Cú dứt điểm cột gần của Mbappe.
– Cái cách mà anh ấy ra chân phải không?
– Đúng, anh ấy là người không thể bị ngăn cản.
Tôi chán nhìn mặt Inaki lắm rồi
– Anh đã tặng huy chương Euro cho mẹ của mình, vì sao vậy?
– Vì mẹ xứng đáng. Mẹ tôi đã chịu đựng nhiều thứ khó khăn. Chị gái mẹ tôi qua đời 1 tuần trước trận chung kết Copa del Rey nhưng mẹ không nói với bất cứ ai trong nhà vì tôi còn bận trận chung kết đó, sau đấy là Euro. Mẹ muốn tôi tập trung 100%. Mẹ không nói với tôi điều gì cho đến ngày 17/7. Tôi biết mẹ rất mạnh mẽ, nhưng giờ đây tôi còn nhận ra mẹ còn dành sức mạnh đó cho con cái. Sau tất cả những gì bố mẹ đã trải qua, tôi cố gắng mang đến cho họ những điều tốt đẹp nhất. Và tôi tặng mẹ tấm huy chương vì tôi nghĩ mẹ là một chiến binh trong cuộc sống, một siêu anh hùng của anh em tôi.
– Anh kể câu chuyện về trải nghiệm của cha mẹ mình trong bộ phim mới phát hành. Câu chuyện của gia đình Williams là gì?
– Trong bộ phim này, chúng ta thấy được gia đình Williams là một gia đình khiêm nhường, chăm chỉ và dễ mến. Tôi tin câu chuyện có thể tác động đến nhiều người vì đây là điều mà nhiều người nước ngoài đến châu Âu đã trải qua. Nó truyền tải rất nhiều cảm xúc, trong đó là những chuyện đã xảy ra với cha mẹ tôi và chúng tôi không mong ai phải trải qua điều đó. Họ đã bước đi trên một hành trình vô cùng gian nan. Nhưng tôi nghĩ việc mọi người biết được những câu chuyện này là điều tốt.
– Cụ thể họ phải trải qua những gì?
– Bố mẹ tôi đi bộ từ Ghana đến biên giới Tây Ban Nha. Bạn có thể tưởng tượng ra quãng đường dài bao xa và những khó khăn phải vượt qua. Họ đã gặp được một người tốt và được giúp đỡ. Họ phải nói dối rằng đến từ Liberia để được cấp quyền tị nạn. Cuối cùng họ tới Bilbao. Bố mẹ tôi đã làm việc cật lực vì 2 anh em tôi. Và chúng tôi sẽ luôn biết ơn xứ Basque, nơi đã cho chúng tôi mọi thứ.
– Anh trai anh, Inaki, hơn anh 8 tuổi và phải đảm đương nhiều vai trò, đặc biệt là khi cha anh rời Tây Ban Nha…
– Cha tôi phải đến London vì đời sống ở nhà không ổn về kinh tế. Bố phải tìm cách để các con có cái ăn cái mặc, được đi học như bao người. Bố đến một đất nước, bỏ lại vợ con ở nhà và cố gắng chu cấp mọi thứ. Vì vậy, anh trai tôi phải là người đàn ông của gia đình và đảm bảo tôi có cuộc sống hạnh phúc nhất có thể. Inaki đưa tôi đi khắp nơi, dù đôi khi điều đó cũng làm anh ấy hơi phiền. Anh ấy dạy tôi mọi thứ về cuộc sống. Tôi vô cùng biết ơn anh trai.
– 2 anh em nói chuyện với nhau bao nhiêu lần một ngày?
– Nhiều lắm! Chúng tôi không chỉ là anh em mà còn là bạn bè. Chúng tôi có chung một nhóm bạn, ở bên nhau suốt ngày. Tôi gặp anh ấy ở Lezama, gặp anh ấy khi ra ngoài. Tôi phát ngán khi phải nhìn thấy gương mặt anh ấy rồi *cười*.
– Anh muốn được nhớ đến như thế nào sau 20 năm nữa?
– Tôi sẽ rất vui nếu trong 100 hoặc 50 năm nữa, mọi người sẽ thốt lên là ‘wow, có một cầu thủ chạy cánh siêu khéo léo với khả năng rê bóng đáng kinh ngạc’. Tôi muốn được nhớ tới về khả năng rê bóng. Và nếu có thể là cả những bàn thắng nữa.
– Vậy trong tương lai gần, chúng tôi có thể chúc anh điều gì?
– 10 bàn thắng và 10 pha kiến tạo. Đúng, tôi muốn cả 2 luôn.
Theo Romain Lafont | France Football

Man United đang nhắm đến Nico Williams như một sự thay thế tiềm năng cho Marcus Rashford trong thời gian tới.

Arsenal sẽ phải đưa ra một mức lương cao nếu muốn thuyết phục Nico Williams chuyển đến thi đấu ở Premier League.